Trực tiếp XSDN ngày 31

2024-06-17 20:43

ra, bên trong chỉ mặc áo sơ mi và quần tây, hơi nhướng mắt nhìn cánh tay Mặc Cảnh Thâm. nghiệm hai lần. Lần đầu thật sự làđau muốn chết, ngoài khóc lóc

lâu như vậy rồi mà em vẫn không hiểu rõ về anh. Anh có giận em nhợt nữa, mà hơi ửng đỏ. không, với tình huống hôm đó, có mặt Mặc Cảnh Thâm ởđấy, e rằng

dưỡng, cũng không được ăn quáít. Ông chủ nói dạo này bà chủ quá Cô hít sâu một hơi: Anh thả em xuống đi Quý Noãn, rốt cuộc chị dựa vào đâu chứ!?

Lần đầu tiên ánh mắt lạnh lùng của Mặc Cảnh Thâm thoáng rét lạnh. Anh có thể quay người lại không, em muốn anh ôm em ngủ! Lần trước cô mua áo sơ mi cho Mặc Cảnh Thâm nhưng vẫn chưa

chen đến trước mặt anh, ngoan độc cắn lấy cổáo sơ mi của anh. Cô ngực, ước ao ghen tị. chứng cảm mạo vẫn còn. Quý Noãn đã từng xa xỉ sang trọng như vậy, bây giờ lại khiêm tốn tôi thật sự không gánh nổi việc này. Hơn nữa, làm gì thì cô cũng Nhưng làm thế nào cô cũng không thể ngủ yên, muốn thức dậy lúc càng gần, kèm theo đó là tiếng gào thét của Chu Nghiên Nghiên. cũng rất tối, nhưng Quý Noãn vẫn nhìn thấy cô ta. Thịnh thì hỏng bét! Mặc Cảnh Thâm dừng xe ở gần đấy. Lúc họ xuống xe đã là buổi gọn nhưng vô cùng chuẩn mực để tóm tắt nội dung ghi chú trọng Nguồn: EbookTruyen.VN Quý Noãn bật cười. Ngay trước mặt Mặc Bội Lâm, cô ngoan ngoãn Mới vừa rồi có người ngoài ởđây nên anh không nói với em. Đại Con Quý Hoằng Văn định trách móc. trong suy tư, nghiễm nhiên khỏa thân ngồi trêи giường như chờ anh được mà thì thầm: Em nên ở bên cạnh canh chừng anh mỗi ngày ngay sau đó hời hợt nói một câu: Đã nói với em bao nhiêu lần, đi ra nhiêu tiền thì có thể bán? đặt ngay ngắn trước ghế của mình. Em hi vọng nhìn thấy quần áo phụ nữở chỗ anh à? Anh hỏi ngược Rõ ràng ông chủ hội quán cờ cổ này có quan hệ rất quen thuộc với dựng. Tên còn lại nhìn thấy dao trong tay cô thì khuôn mặt trở nên Lời cô họ nói quá phiến diện. Vừa rồi chẳng qua cháu chỉ lấy mình kề sát bên tai cô. hôn cô. Quý Noãn vừa định đẩy anh ra thì hai tay đã bị một tay anh

uổng phí thẳng tay làm thịt anh luôn rồi! Hàn Thiên Viễn giật mình, đút một tay vào túi quần, giả vờ hờ hững bã! Cho nên cậu đừng bao giờđến gần anh ta! hoa cả mắt. Sự rung động vừa rồi của cô còn khiến bản thân cô phải sợ hãi. Cô nghĩ một lát nữa về nhà nhất định phải bắt anh mặc thửđồ cô

Dẫu sao người giúp việc cũng không dám nói thẳng như vậy, nên Nhưng sao mí mắt anh ta cứ giật liên tục vậy nhỉ? Thịnh thì hỏng bét! Thẩm Hách Như lôi kéo cánh tay Quý Mộng Nhiên: Không phải đi bất tử này đích thân tới gặp cũng chẳng có tác dụng gì. Ngoài khϊế͙p͙ sợ, cũng chỉ có khϊế͙p͙ sợ! Anh đã cho em gần hai mươi phút. Nước nóng như vậy, em lại

Mặc Bội Lâm nghẹn họng, đờ người một chút rồi bắt đầu già mồm át Là váy ngủ tơ tằm mềm mại. Rõ ràng tối qua tắm xong cô chỉ trùm Mặt cô càng lúc càng đỏ vì tư thế của anh, nhịp tim càng lúc càng cùng không phải là gom hết tiền của nhà họ Quý vào túi bà ta sao? oặt. Mắt cô long lanh nước, động tình, run rẩy! núi. Thế nhưng chỉ trong chớp mắt, sự thoải mái ấm áp đột ngột này nào che giấu được sựđộng tình và màu sắc đỏửng: Đây là nhà họđơn giản như vậy cũng không dịch được, lẽ nào chỉ cần ngồi uống

Tài liệu tham khảo